Cách trình bày
Không ép buộc nhé, chỉ là hướng dẫn nếu bây muốn trình bày sao cho thu lại nhiều phê bình, cải thiện, ... cho văn của tụi bây thôi.
Văn trước hết là tu từ, mà khi tu từ thì thường có mục đích.
Sẽ rõ hơn cho người đọc nếu bây ghi được tại sao câu đó được ghi such and such (đúng hệt như vậy).
Tại sao thì có thể bao gồm nhiều thứ: chơi ý, chơi chữ, chơi cấu trúc, vì ngữ cảnh cần câu đó, vì câu đó cần cho thứ tiếp theo, vì câu đó thu sự chú ý, vì câu đó đổi hướng sự chú ý, vì câu đó ẩn ý cái gì đó, vì câu đó làm cho câu khác mang ẩn ý gì đó, vì câu đó giải thích cho câu khác ... vân vân, vô hạn cái 'tại sao', bởi vậy nói ra được thì sẽ dễ giúp hơn.
Nhưng chỉ nên nói bồi thêm (sau khi) câu gốc đã nói xong, tại vì biết đâu chính câu gốc cũng đủ gợi lên những điều đó rồi. Ý là nếu không chắc là câu gốc mình gợi lên được những cái 'tại sao' mà mình muốn truyền tải thì cứ thêm vô sau nó.
Ví dụ:
Câu:
Tán lá lấp lánh khớp rồi thò tới một vài tia, mặc cho mắt hay mặt tôi trên băng đá trong trường một lớp sáng khó chịu.
Tại sao:
Tả cảnh theo góc chuyển góc nhìn, tới góc nhìn thứ 1.
Gộp nhiều thông tin vào 1 câu phức duy nhất.
Chơi ý: tán lá nhưng lại lắp lánh, ý nói nhìn lên lá và nó che rồi lại không che những tia nắng chiếu từ trên trời xuống. Trong khi từ 'trên' băng đá lại gợi ý chuyện nằm ở 'dưới' bóng cây.
Chơi âm lẫn ý: 'mặc cho': mặc kệ, mặc áo; tức là nắng mặc kệ sự khó chịu của mắt và mặt để 'mặc' lên nó một 'lớp' (layer) (chơi âm-ý với 'trường') nắng.
Chơi âm liên tục: mặc, mặc, mắt, mặt.