'Phản biện' ... theo nghĩa hẹp

(T không ngăn bây 'dẫn fact' nhưng t chỉ ra cái dở của việc lầm lẫn 'dẫn fact' và 'phản biện', mong bây đừng accuse t này nọ).

T ghét chữ phản biện khi nó bị cụ thể hoá thành 'dẫn fact'.

'Dẫn fact' không phải là phản biện.

'Fact' không phải là 'Truth'.

'Fact' không thay đổi được một kẻ giáo điều, vì THỨ mà kẻ giáo điều (dogmatist) TỰ CHO LÀ TRUTH, LUÔN LUÔN giải thích được mọi fact.

T gọi đó là luận điệu thầy bối:

Fact: m mới đạp cức.

Luận điệu thầy bối: à thực ra 'đạp cức' là hên đó.

Fact: m né được cục cức.

Luận điệu thầy bối: à số hên nên mới né được cục cức đó.

In anycase 'dẫn fact' đối với kẻ giáo điều là vô nghĩa, mọi fact đều giải thích được theo cái narative của nó.

Đây là lí do mà khi m đưa fact trước mặt con bò, nó vẫn thản nhiên sục cỏ.

Lẫn, nếu chỉ nghĩ theo lề lối dẫn fact, thì cái phần ít (tức là tri trí thức tụi mình) mới là những kẻ bất lợi. Tại sao à?

Trả lời đơn giản bằng một câu hỏi: AI ĐANG KIỂM SOÁT FACT?

Nếu như lề lối dẫn fact là phổ biến, vậy thì KHI việc dẫn fact của ta bị thế lực mạnh ngăn cản, chúng ta coi như thua.

LẪN, lề lối dẫn fact cổ xuý cho hành vi xin fact của con bò:

  • M định thuyết phục con bò, con bò liền đòi fact, GIẢ SỬ m cực công kiếm được, nó cự tuyệt (luận điệu thầy bối).
  • Còn m kiếm không ra (do thế lực mạnh ngăn), nó nói m ngu. Anycase thua.

Cần phân biệt, fact khác truth, câu này t nhắc lại cho không quên.

KHÔNG GÌ TRÊN ĐỜI ngăn được truth, NHƯNG MỌI THỨ KHẢ NHÂN QUẢ đều ngăn được fact.

Truth đúng từ TIỀN ĐỀ.

Fact đúng từ thông tin, bằng chứng, quan sát.

NGHĨ XEM CÁI NÀO BỊ KIỂM SOÁT ĐƯỢC?

Như vậy, khai sáng, hay cụ thể hơn là 'ngăn cự tuyệt' phải bắt đầu từ 'suy lí' chứ không phải từ 'dẫn fact'.

T nhận xét thật lòng, t thấy đa phần còn yếu ở việc suy lý, t chưa thực sự chứng kiến màn suy lí đặc sắc nào.

Giờ t đưa ra quan sát vậy thôi, mai mốt rảnh t sẽ up bài về cách suy lí.